Whateverlife là một doanh nghiệp web;tình cờ. Ban đầu, năm 2004 Ashley tạo một trang để thử khả năng thiết kế của mình. Cô nói cô là một kẻ ngốc đối với HTML (một thuật ngữ về web). Nhưng vì muốn thu hút người sử dụng Internet, cô đã phát hiện cách làm thế nào cá thể hóa các trang web của mạng xã hội MySpace. Vì vậy, nhiều bạn học đã nhờ cô thiết kế hộ và từ đó, Ashley bắt đầu đăng các layout trên trang web của mình hằng ngày. Ban đầu là vài layout, sau rồi tăng lên hàng tá. Vào năm 2005, lưu lượng vào trang của cô quá tải. Cô cần cho riêng mình một chiếc máy chủ. Ashley đã đổi thiết kế web lấy việc miễn phí lưu ký web (Web hosting). Việc lưu ký web của cô đã gợi ý cho Google AdSense, một dịch vụ cung cấp quảng cáo cho một trang web và chi sẻ doanh thu. Còn cô, càng thu được nhiều lưu lượng truy cập, cô càng kiếm được nhiều tiền. Vào tháng 3/2006, một cộng sự của sáng lập MySpace Brad Greenspan đã tiếp cận với Ashley với đề nghị cô nhượng lại Whateverlife với 1,5 triệu USD. Cô từ chối. Ba tháng sau, người của Greenspan trở lại với đề nghị thứ hai 700.000 USD, một chiếc xe hơi và công việc kinh doanh của riêng cô trên Internet với ngân sách tiếp thị 2 triệu USD. Ashley vẫn từ chối. Cô nói cô muốn xem khả năng cô có thể đi đến đâu, cô muốn tự kinh doanh và cô có khán giả của riêng mình. Không hối tiếc. Cô mới chỉ 17 và giấc mơ của cô thật lớn, màu hồng trong một thế giới đầy hứa hẹn. Và nếu nó không thành sự thật, thì đó sẽ luôn là một trường học lớn Trong gần hai năm qua kể từ khi Whateverlife khởi động, cô đã bỏ ngang khi đang học trung học, mua một ngôi nhà, giúp đỡ đánh bóng tên tuổi các nghệ sĩ như Lily Allen, và từ chối các lời đề nghị mua công ty non trẻ của cô. Ashley được coi như một bằng chứng về nhân tài trên mạng, cho phép những người mới lập công ty, cạnh tranh về vốn, quy mô, địa điểm hay kinh nghiệm. Và cô là một ví dụ nhắc nhở rằng tài năng là không giới hạn tuổi tác. Cô đã kiếm được hơn 1 triệu USD nhờ hình mẫu kinh doanh web thân thiện với người sử dụng. Các cách sắp đặt (layout) trang MySpace của cô thuận tiện cho việc mặc cả giá cả của… chẳng thứ gì cả. Chúng là những thứ miễn phí. Nguồn thu đáng kể duy nhất của cô cho đến nay là quảng cáo. Theo thống kê của Google Analytics, Whateverlife thu hút hơn 7 triệu cá nhân và 60 triệu trang truy cập một tháng. Số lượng truy cập đó lớn hơn nhiều so với lượng phát hành của các tạp chí Seventeen, Teen Vogue và CosmoGirl! cộng lại. Mặc dù xếp hạng website khác nhau theo các phương pháp đánh giá khác nhau, nhưng Quantcast – một nguồn thống kê phổ biến trong giới quảng cáo – xếp hạng Whateverlife.com thứ 349 trong giữa tháng 7/2007 trong hơn 20 triệu trang Web. Ngay cả Ashley cũng không thể hoàn toàn tin vào bản thân “Tôi vượt qua cả Oprah!” (Oprah.com, trang Web của nữ dẫn chương trình nổi tiếng Oprah (Mỹ), xếp hạng 469). Ashley đã có ý tưởng đúng vào đúng thời điểm. Nóng lòng cá thể hóa các hồ sơ của mình, các cô gái cắt và dán mã HTML từ các layout của Whateverlife như trái tim, hoa, những người nổi tiếng… vào trang cá nhân của mình. Hãy thử nghĩ đó như việc thay đổi trang phục, một số teen thay đổi layout của mình rất thường xuyên. Những ngày này, cô và công ty của mình đang trải nghiệm mặt trái của sự tăng trưởng. Cô đang học làm thế nào trở thành sếp – của mẹ mình, bạn mình và những lập trình viên cô thuê gia công từ Ấn Độ. Và chính Whateverlife, một trong những trang web đầu tiên cung cấp layout của MySpace dành cho con gái, cũng cần phải trưởng thành. Ashley biết rằng cô cần nội dung mới – không chỉ là layout mới mà còn thêm nhiều chức năng để phân biệt Whateverlife với hàng nghìn trang web trong hệ thống mở rộng của MySpace. Đầu năm nay, cô đã tạo một tạp chí trực tuyến. Hình nền điện thoại di động là nguồn thu mới với mỗi lần tải về cô thu được từ 0,99 – 1,99 USD. Quản lý không đơn giản Điều hành một công ty đang lớn mà không có bằng Thạc sĩ quản trị kinh doanh (MBA), đấy là chưa kể đến cô chưa có bằng cấp trung học, không đơn giản và Ashley còn phải đối mặt với sự phức tạp lớn khác. Các hiệp hội kinh doanh có thể quên cô mới chỉ 17 tuổi nhưng tòa án quận Wayne của Detroit thì không. Cô là người vị thành niên với một tài sản kếch xù. Đầu năm, một trát của tòa quy định cả Ashley hoặc cha mẹ cô không đủ tư cách quản lý tài chính của cô. Cho đến khi cô bước sang 18 tuổi, vào tháng 6 năm tới, tòa án sẽ chấp thuận quyền kiểm soát tài sản của Whateverlife. Sự sắp đặt đó, theo cô là ảnh hưởng đến khả năng cô phản ứng với thị trường vốn cực kỳ nhanh thay đổi này. Hơn nữa, đó là công ty của cô. Nếu cô muốn ký hợp đồng với các lập trình viên hay “tuyển dụng” mẹ cô, Ashley tự hỏi tại sao cô phải có sự chấp thuận của người giám hộ. Vì vậy, cô đã thuê một luật sư. Cô muốn giải phóng chính mình và được công nhận là người lớn, ở tuổi 17. Cô không thể ngồi đợi để được công nhận là người trưởng thành đến tận tháng 6 sang năm. Ashley không có các mối quan hệ và không có cô hay bác giàu có. Cô sinh trưởng trong một gia đình không trọn vẹn, cha mẹ ly hôn, không có ai học đại học ở cộng đồng lao động hạ lưu sông Detroit, bang Michigan, Ấn Độ. “Mẹ tôi vẫn không hiểu tôi làm được điều đó như thế nào”, Ashley nói. Công bằng mà nói, cô đã tiêu 8 USD của mẹ vào đăng ký tên miền cho khoản đầu tư ban đầu. Ashley vẫn không phải chi một xu cho quảng cáo.